Cứ sống vậy bên nhau....

Năm ánh sáng của mùa hè có thể kéo dài hàng nghìn năm, có thể như tia nắng mặt trời lấp ló sau những tán cây và có thể xanh như một hạt mưa... Tình yêu nho nhỏ trong thành phố lớn đều một lòng hướng về cậu. Cuộc sống như một cuộn len rối rắm, tớ thích nhìn những vòng quay lộn xộn ấy qua cửa sổ dưới trời mưa. Để nhìn cuộc sống nhạt nhòa đi sự bận rộn, sự vô tâm, để những nụ cười, tình yêu thương vẹn tròn vô tình sót lại trên phố hiện lên trong veo như những hạt mưa kia.
Đã bao lâu tớ với cậu không gặp nhau rồi…? Miu-chan, giờ cậu ở nơi đâu? Lần cuối cậu nhớ tớ là khi nào?
Một mèo một người sống vậy bên nhau là đủ. Tớ thích thế.
Nhành hoa khô đang ngày một gầy đi…nhưng cái nắng vàng của ánh mặt trời đã làm rực rỡ những cánh hoa khô…suốt những ngày tháng cô đơn, lẻ loi. Tiếng nhạc bập bùng, cuộn len cuộc sống ngoài ô cửa sổ bên canh tớ vẫn lăn nhưng..không biết bao giờ dừng lại vì không có đích đến. Tớ muốn tìm cậu dù tớ không biết cậu ở đâu, tớ biết nỗi sợ hãi của cậu tớ muốn xoa dịu nó. Trên thế gian này, nếu cậu có vô hình thì tớ cũng vẫn sẽ đuổi théo cái bóng của cậu. Tình cảm giữa chúng ta vĩnh hằng xanh lá cây.
Tớ đang đi dạo trên đồng cỏ, ngước nhìn lên trời cao mắt tớ nheo lại. Một Miu-chan của ngày nào..sẽ không bao giờ xuất hiện nữa. Tớ sẽ tìm kiếm một nơi mà tớ có thể gắng hết sức mình. Từ bây giờ tớ sẽ suy nghĩ chin chắn hơn. Một mình trong đêm tối quá cô đơn. Không còn cậu nằm gối cuộn tròn trong lòng tớ nữa.

Bảy tỉ linh hồn trên thế gian cùng tìm kiếm một tình cảm vĩnh hằng. Cứ ngỡ rằng cậu sẽ đi tới cuối cùng bên tớ. Nếu như tình cảm ấy luôn tồn tại trong tim chúng ta thì cuộc sống vẫn tươi đẹp phải không?

Dù tớ có lật đến trang cuối của cuốn từ điển cuộc đời tớ thì tớ cũng không thể nào tìm ra định nghĩa của từ “ quên”. Tớ đang đứng ở đây trước lúc hoàng hôn- nơi mà tớ thường đứng để nhìn trộm cậu ngủ trên mái nhà từ xa, loay hoay không biết nhìn cậu ở phương trời nào
Trân trọng bao hoài niệm của những ngày đã qua, lưu giữ và đợi chờ những tia nắng mới mỗi khi nghĩ về cậu, cảm nhận về cậu. bên cạnh chúng ta luôn tồn tại câu chuyện thần kì. Câu chuyện thần kì của riêng tớ là chúng ta được gặp nhau.

Tớ lại đang đi vào khu vườn sau nhà, nơi mà tớ bắt gặp Miu-chan lăn lộn trên cây cỏ, đang gặm nhấm chơi đùa rất tinh nghịch, tớ ngồi bệt xuống đất, nhặt chiếc que vẽ nụ cười nguệch ngoạc chứa đựng nỗi cô đơn của nhà văn Shakespeare. Ngồi dở đến trang cuối quyển sách hóa học cũng không tìm ra phương pháp trung hòa vị chua xót trong trái tim

Nguyện cầu sự bắt đầu giữa chúng ta là mãi mãi.

_Hà Nội oi nồng_

11/08/2015

Nhận xét

Nặc danh đã nói…
Tớ đang ở một thế giới khác, có nắng, có gió, có bãi cỏ để tớ lăn lộn. Sắp đông rồi, c nên tìm một người bạn mới để thay thế tớ nhé :)
-Meo-
Mều Blue đã nói…
tớ đã tìm được rồi nhưng nó lại sắp rời xa tớ cậu ạ ಥ_ಥ

Bài đăng phổ biến